Thủy tinh thể là một thấu kính trong suốt nằm sau mống mắt ( còn gọi là tròng đen) bên trong nhãn cầu. Đây là một thành phần quan trọng của hệ thống quang học mắt, cho ánh sáng đi qua, hội tụ, tập trung các tia sáng vào võng mạc để tạo thành hình ảnh sắc nét rõ ràng, như thấu kính của máy ảnh tập trung hình ảnh vào phim, giúp ta nhìn rõ mọi sự vật. Thủy tinh thể có chức năng như một thấu kính hội tụ với công suất khoảng 20D nằm sau mống mắt và tham gia vào quá trình điều tiết của mắt.
Khi thủy tinh thể mất đi tính trong suốt gọi là bệnh đục thủy tinh thể, dân gian hay gọi là cườm khô. Khi thuỷ tinh thể bị đục do nhiều nguyên nhân khác nhau, thủy tinh thể không còn trong suốt mà giống như một tấm kính bị mờ, tùy theo mức độ nhiều hay ít mà thị lực của người bệnh sẽ giảm đi tương đương, thậm chí tới mức mù loà hoàn toàn. Sự mờ đục này ngăn cản tia sáng lọt qua, kết quả là võng mạc không thu được hình ảnh và thị lực bệnh nhân suy giảm dẫn đến mù lòa. Đục thuỷ tinh thể có nhiều dạng
Đục nhân – chất đặc trong lõi thủy tinh thể bị xơ hóa và từ từ cứng lại, thay đổi độ hội tụ của mắt. Đôi khi trong một thời gian ngắn có thể làm cải thiện thị lực gần, nhiều người tạm thời khỏi đeo kính khi đọc sách. Nhưng sau đó nhân thủy tinh thể tiếp tục bị đục nhiều hơn, ố thành màu vàng, xanh rồi nâu. Bệnh nhân khó phân biệt hình ảnh khi thiếu sáng.
Đục vỏ – bắt đầu như một vệt trắng, vết đục ăn lan theo lớp vỏ bọc thủy tinh thể từ ngoài rìa vào trung tâm và gây rối loạn cho ánh sáng đi qua thủy tinh thể. Thị giác xa và gần đều bị giảm, đôi khi hình ảnh bị méo mó. Bệnh nhân hay bị chói mắt.
Đục dưới bao – đám đục bắt đầu từ cực sau, dưới bao thủy tinh thể, thường nằm trên trục thị giác, chắn và làm tán xạ các tia sáng đi vào võng mạc. Bệnh nhân đọc sách không rõ chữ, hay bị chói khi ra nắng, thấy rõ hơn khi vào trong bóng mát và buổi tối, hay thấy hào quang chung quanh những điểm sáng vào ban đêm.
Nguồn http://tranhaiyen.com/?idx=newsdetail&gid=1&tid=9&id=97